NGŨ ĐĂNG HỘI NGUYÊN : 031 -THƯỢNG ĐƯỜNG

31.Thuongduong- Linh quang riêng chiếu, thoát khỏi căn trần, thể bày chân thường, chẳng kẹt văn tự, tâm tánh không nhiễm, vốn tự tròn đầy, chỉ lìa vọng duyên, tức như như Phật.
Hỏi:
- Thế nào là Phật?
Sư đáp:
- Ông là ai?
- Là con.
- Ông có biết chăng?
- Con biết rõ ràng.

Sư đưa phất tử lên, hỏi:
- Ông thấy chăng?
- Thấy.
Sư im lặng.
Hỏi:
- Y kinh giải nghĩa oan cho chư Phật ba đời, lìa kinh một chữ tức đồng ma nói, khi ấy thế nào?
Sư đáp:
- Cố giữ động tịnh là oan cho chư Phật ba đời, ngoài cái này (động tịnh) riêng cầu, tức đồng ma nói.
Hỏi:
- Đối tất cả cảnh làm sao tâm được như cây đá?
Sư đáp:
- Tất cả các pháp vốn chẳng tự nói không, chẳng tự nói sắc, cũng chẳng nói phải trái, nhơ sạch, cũng không tâm trói buộc người, chỉ vì người hư vọng chấp trước, tạo các thứ hiểu biết, khởi các thứ tri kiến, sanh các thứ yêu sợ v,v.. Nếu rõ các pháp chẳng tự sanh, đều từ một niệm của chính mình vọng tưởng điên đảo chấp tướng mà có, tâm và cảnh vốn chẳng đến nhau, ngay đó là giải thoát, mỗi mỗi pháp ngay đó tức lặng lẽ, ngay đó là đạo tràng.

BÌNH:
1/ Tánh giác xưa nay vốn tự tròn sáng chẳng bị căn trần che ngại, chỉ người khéo lìa các duyên hư vọng, tức thì ngay chỗ thấy, nghe hàng ngày liền thành Chánh giác chẳng phải ngôn từ có thể bàn đến.
2/ Tâm nếu chẳng đổi, cảnh vẫn thường như. Tâm cảnh không đến nhau, ngay đó là giải thoát.
 

Tin mới

Các tin khác

[ Quay lại ]