headertvtc new


   Hôm nay Thứ tư, 25/12/2024 - Ngày 25 Tháng 11 Năm Giáp Thìn - PL 2565 “Tinh cần giữa phóng dật, Tỉnh thức giữa quần mê, Người trí như ngựa phi, Bỏ sau con ngựa hèn”. - (Pháp cú kệ 29, HT.Thích Minh Châu dịch)
tvtc2  Mongxuan
 Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam Thế Kỷ 20-21

khanhtueSuOng2024

CẢM NIỆM ÂN SƯ

BÀI CẢM NIỆM ÂN SƯ CỦA MÔN ĐỒ PHÁP QUYẾN
HÒA THƯỢNG ÂN SƯ THƯỢNG ĐẮC HẠ PHÁP
NAM MÔ PHẬT BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI

- Kính bạch Chư tôn đức giáo phẩm Hội Đồng Chứng Minh, Hội Đồng Trị Sự TW Giáo Hội Phật giáo Việt Nam.
- Kính vọng về tổ đình Thiền Viện Thường Chiếu, thành kính đỉnh lễ Hòa Thượng Thượng Thanh Hạ Từ, tông chủ Thiền Phái Trúc Lâm.
- Kính bạch Chư tôn đức thường trực Ban Trị sự tỉnh hội Phật giáo Vĩnh Long.
- Kính bạch Chư tôn đức Tăng- ni Ban Quản trị Thiền Phái Trúc Lâm.
 -Kính bạch Chư tôn đức Tăng Ni hiện diện.
- Thưa quý vị lãnh đạo Đảng, Chính quyền Mặt trận, cơ quan ban ngành các cấp cùng toàn thể nhân dân và quý vị Phật tử.

Trong giờ phút trang nghiêm trọng thể, trước Giác linh Hòa Thượng Ân Sư, khói trầm tỏa ngát, môn đồ pháp quyến chúng con có duyên sự đầu thành đỉnh lễ, xin dâng lời tác bạch.

NAM MÔ PHẬT BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI

Đối trước Giác linh ân sư, quỳ dưới chân Chư tôn thiền đức Tăng Ni. Hàng môn đồ pháp quyến đệ tử chúng con khấu đầu phủ phục. Trước giờ phút kính tiễn kim quan của Hòa Thượng ân sư, chúng con thành tâm đỉnh lễ sám hối, kính xin Chư Tôn Đức thương xót cho phép chúng con dầng lên Giác linh Ân Sư đôi dòng cảm niệm.

 Kính bạch giác linh Thầy!

modophapquyen

Trong những ngày gần Xuân, giữa tiết trời mát mẻ, hạnh nguyện Thầy viên thông, cõi hồng trần đã hết, Thầy mãn duyên nhẹ bước, chốn Niết Bàn thảnh thơi, chúng con lại chơi vơi, giữa Ta Bà cõi tạm, trĩu nặng dòng lệ rơi.

Kính lạy Thầy! chúng con vẫn hiểu

                                            Các pháp từ duyên sinh
                                            Cũng do duyên mà diệt.
                                            Đức Phật Đại Sa Môn
                                            Thường dạy điều như thế.

Quả thật, vốn biết cuộc đời chỉ là sự biến chuyển không ngừng do các luật vô thường, khổ, không, vô ngã chi phối. Thế nhưng, chúng con lại quá đau lòng khi được tin Thầy đã mãi ra đi. Kinh Phật ngày đêm tụng đọc, giáo lý năm tháng học tu nhưng đến những lúc như thế này mới biết nào đâu đã “thấm tương chao”, chẳng nghe lời Thầy, không thuộc ý Phật…chúng con còn thơ dại lắm phải không thưa Thầy ơi.

Thầy đã mượn thân tứ đại giả hợp làm thuyền từ, để đưa mình, độ người vượt bến mê tân. Trước lúc biết mình sẽ đi xa, Thầy gọi chúng con mà nhắn nhủ. Tùy theo tính nết của từng người, Thầy ân cần dặn dò nhắc nhở mới thân thương làm sao.

Thầy ơi! Làm sao chúng con có thể quên được, hình bóng thầy với dáng vẻ khoan thai, với lòng từ bi không chỉ riêng với chúng con mà với tất cả muôn người. Thầy có khuôn mặt phúc hậu giống tựa như đức Phật, dù chỉ một lần được gặp không ai lại chẳng kính tin, nên hàng đệ tử luôn gọi Thầy bằng một cái tên rất đẹp: Ông Phật. Từ khi được làm đệ tử của thầy, huynh đệ chúng con luôn được sống đầm ấm trong tình thương vô hạn. Nếp sống của thầy là tấm gương chấp nhận và hy sinh, mà hết cả cuộc đời này cũng chưa chắc gì chúng con làm được.

Khi nghe tin Thầy lâm trọng bệnh và nằm điều trị trong viện. Chúng con biết Thầy phải trải qua những cơn đau cùng cực nơi thân thể, nhưng Thầy vẫn rất an nhiên. Sự thảnh thơi vững chãi của Thầy được thể hiện bằng chính những thái độ nhẹ nhàng, không buồn bã, lo lắng, thay vào đó trên nét mặt, ánh mắt, nụ cười, của Thầy vẫn thật an lành. Chúng con biết, Thầy giữ được tâm định tĩnh như vậy là nhờ có pháp môn tu tập. Thầy đã có niềm tin bất hoại nơi chánh pháp, nơi phương pháp tu Thiền mà Sư Ông Trúc Lâm là người đã trực tiếp giáo huấn chỉ dạy cho Thầy.

Thầy có một đức tính bao dung và hòa hợp thật hiếm có. Trong những năm giữ cương vị Trưởng Ban Tri Sự Phật giáo tỉnh nhà, việc Thầy làm được nhiều vô số kể, nhưng có lẽ Tăng Ni Phật tử trong tỉnh vẫn nhớ nhất là đức hạnh nhiếp chúng của Thầy. Thầy đã đưa Phật giáo cùng chung một mối, mọi người cùng chung một lòng để xây dựng và phát triển Phật giáo.

Và đặc biệt hơn nữa là lòng hiếu thảo của Thầy đối với Bậc Ân Sư của mình Hòa thượng Thích Thanh Từ, tông chủ Thiền phái Trúc Lâm. Mặc dù thân thường xuyên không khỏe nhưng chưa năm nào mà không dưới 2 lần Thầy đều lên tận Thiền Viện Trúc Lâm hay ra Tổ đình Thường chiếu để đảnh lễ  khánh tuế Sư Ông vào dịp mãn Hạ an cư và dịp Tết xuân về. Đây cũng là bài học cho hàng đệ tử chúng con noi theo.

Kính bạch Giác linh thầy!

Chúng con cũng biết, Thầy ra đi như thế này cũng là ý Thầy muốn. Khi biết bệnh của mình không thể khả thi hơn, Thầy đã thuận theo một cách tự nhiên mà không cần cưỡng cầu. Thấy đệ tử nào phải khuya sớm bên mình, chăm sóc vất vả, chạy ngược chạy xuôi, lo lắng cực khổ, mong Thầy mau khỏe, Thầy chẳng muốn phiền. Thế nhưng Thầy ơi, những lúc như thế, cực kỳ cao điểm, chúng con không thể bỏ Thầy một mình mà chịu đựng, chỉ cần nhìn thấy Thầy còn đó, bên chúng con, dù chỉ trong chốc lát, chúng con vẫn hết lòng. Ngẫm lại mới thấy, chẳng ai như Thầy, sợ phiền đệ tử. Chúng con đã phải, khóc lên thật nhiều, khi Thầy như thế.

Khi sư Thúc Thường Chiếu nói, trước kia ai cũng bảo Thầy phải sống đến 120. Nhưng vì biết thân mang trọng bệnh, sự ra đi sẽ sớm hơn lẽ thường tình. Thầy đã chuẩn bị cho huynh đệ chúng con chu đáo mọi việc. Lúc nào Thầy cũng dăn đi dặn lại: “Thầy đi rồi, các con đừng chia rẽ nhé. Hãy luôn yêu thương nhau như khi Thầy còn sống”.

Nhưng thầy ơi! Chúng con quặn thắt lòng đau. Dù bao năm nay thân mang trọng bệnh, nhưng không ngày nào thầy ngơi nghỉ thân tâm. Từ lo công việc chung của Giáo hội với nhiều trọng trách nặng nề đến việc tiếp tăng độ chúng tu học tại ngôi trường Trung Cấp Phật học tỉnh nhà mà Thầy dành hết tâm huyết lo toan. Rồi Vạn Cơ, Phước Lâm là hai ngôi Già Lam tại những vùng quê chưa có Phật pháp, nhưng nay đã trở thành chỗ tu học rất đông cho Phật tử quanh vùng của địa phương rồi Thầy ạ.

Đối với bản thân, Thầy chẳng nghĩ ngợi gì. Sống đơn giản làm sao. Con còn nhớ, khi Thầy bị bệnh khớp nặng, đi lại rất khó khăn, có Phật tử đã phát tâm đưa Thầy qua Singapo điều trị. Biết hết nhiều tiền, Thầy nói: “Thôi được rồi, Thầy không thích dùng đồ giả đâu, nếu có gì trục trặc lại khổ. Chân Thầy vẫn tốt, có thể xài được hết đời này. Nếu có tiền, cúng dường để Thầy nuôi chúng tu học”.

Rồi lại một lần khi Thầy chùa đã xuống cấp nhiều, có Phật tử muốn phát tâm xây cất toàn bộ lại theo thiết kế chung của các Thiền viện trong Tông môn, nhưng Thầy lại từ chối và nói: “Xung quanh đây, cuộc sống người dân còn vất vả lắm, nếu xây dựng đồ sộ như vậy, Thầy sợ không ai đến chùa nữa đâu. Công trình nào nếu quá xuống cấp thì sửa lại chút, còn không vẫn để đó mà sử dụng, chưa đến nỗi nào đâu…”. Ôi, thế mới biết lòng thầy thương, nghĩ về chúng con và mọi người thật vô tận biết chừng nào.

 Kính bạch Thầy, huynh đệ chúng con thật là diễm phúc khi được làm đệ tử của Thầy, và thời gian gần đây thầy trò được gần nhau luôn. Chúng con ở bên thầy đầy đủ không thiếu người nào. Tuy căn bệnh làm thân Thầy đau nhức lắm, thấy Thầy đau chúng con bật khóc, Thầy nói rằng: “chăm sóc người bệnh phải biết quán tưởng mà tu hành. Ai cũng phải trải qua những giai đoạn như thế này, có biết vậy mới nỗ lực tu tập để tự tại với nó”. Các con phải luôn nhớ, người xuất gia học đạo thì trước hết phải thấy được lỗi mình, nói lỗi mình, chớ nên thấy lỗi người và nói lỗi người kẻo mang tội nhiều chuyện”…

Kính bạch Thầy, trước Giác linh Thầy, huynh đệ chúng con xin hứa: “luôn nghe lời Thầy dặn, sẽ trên dưới thuận hòa, thương yêu nhau như ruột thịt, nâng đỡ và che chở cho nhau. Sống thật an lạc, hạnh phúc. Tiếp nối hạnh nguyện của Thầy, để trở thành những người đệ tử ngoan của Thầy, luôn cố gắng tu tập, làm Phật sự cho đạo pháp, xứng đáng là con cháu Thiền gia”.

Chúng con biết, những tháng ngày còn lại không có Thầy ở bên là vô cùng khó khăn, nhưng xin Thầy hãy yên lòng an nghỉ vì huynh đệ chúng con còn có Chư tôn Đức trong Ban Trị Sự, cùng quý sư thúc - bá trong Thiền Phái của mình sẽ luôn chỉ dạy và yểm trợ cho chúng con. Và nhất là trí tuệ - bản nguyện và tình thương của Thầy luôn hiện hữu trong mỗi chúng con. Làm ánh đuốc sáng soi đường, làm kim chỉ nam dẫn lối. Chúng con kính xin Thầy ở cõi Niết Bàn, luôn gia hộ và che chở cho đệ tử chúng con!

Đệ tử chúng con Thành kính đỉnh lễ bái biệt thầy!

modophapquyen2

Nam Mô Thiền Phái Trúc Lâm, Sơn Thắng đường thượng, Ma Ha Tỷ kheo Bồ Tát giới Thượng Đắc Hạ Pháp, giác linh Hòa Thượng Tôn Sư thiền tọa hạ, tác đại chứng minh .

Kính bạch Chư Tôn Thiền Đức, Kính thưa toàn thể Đạo tràng, trước sự mất mát lớn lao nầy, chúng con được Quý Ngài thương tưởng về chốn Trụ Xứ chứng minh, chỉ đạo công việc, niêm hương bạch Phật chú nguyện hộ niệm cho Giác Linh Tôn Sư chúng con. Với ân đức cao dầy ấy, chúng con không biết lấy gì đền đáp xin thành tâm đê đầu đỉnh lễ Quý Ngài. Ngưỡng mong Chư Tôn Đức từ bi chứng giám. Trong công việc đón tiếp không sao tránh khỏi sơ thất trong tứ uy nghi, Chúng con thành tâm đê đầu đỉnh lễ sám hối.

 Chúng tôi xin cảm ơn các ban ngành, đoàn thể, các cấp chính quyền, bà con nhân dân và Phật tử xa gần đã bớt chút thời gian, về phúng viếng và tận tình giúp đỡ môn đồ pháp quyến, thân quyến chúng tôi. Đồng thời chúng tôi cũng xin cảm ơn các quý vị phóng viên báo đài đã đến dự và đưa tin lễ tang . Trong quá trình tổ chức tang lễ không tránh khỏi những sơ suất, kính mong quý liệt vị niệm tình hoan hỷ.

NAM MÔ HOAN HỶ TẠNG BỒ TÁT
MA HA TÁT TÁC ĐẠI CHỨNG MINH!

 Pháp tử pháp tôn chúng con đồng kính bái
 

[ Quay lại ]