headertvtc new


   Hôm nay Thứ sáu, 29/03/2024 - Ngày 20 Tháng 2 Năm Giáp Thìn - PL 2565 “Tinh cần giữa phóng dật, Tỉnh thức giữa quần mê, Người trí như ngựa phi, Bỏ sau con ngựa hèn”. - (Pháp cú kệ 29, HT.Thích Minh Châu dịch)
tvtc2  Mongxuan
 Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam Thế Kỷ 20-21

MUÔN ĐỜI LÀ CON PHẬT

 

Chơn Hiền
  

 

Con chưa từng hành hương về đất Phật
Nhưng con thương những thánh tích của Ngài
Thương những con đường đá sỏi chông gai
Đi chân đất ngài giảng Kinh thuyết Pháp
Con thương lắm dòng sông Ni sóng bạc
Chiếc bát nào trôi ngược nước giữa dòng
Lòng đã quyết dứt con đường sanh tử
Đem pháp lành cứu độ hết trời người
Con thương lắm những cánh rừng gió lạnh
Và cội Bồ đề mưa nắng chở che


Xem tiếp...

Trở Về

 

Viên Quang  
  

 

Lang thang từ muôn kiếp
Nay ngược lối quay về
Bên suối xanh biêng biếc
Tìm lại mảnh trăng quê

Từ dạo ấy trở về
Quê xưa giờ đầy cỏ
Nắng sắc vàng lối nhỏ
In dấu chân ngày xưa

VỀ THĂM THƯỜNG CHIẾU

 

Phật tử Chơn Hiền     
 

 

Con về thăm Thường Chiếu
Nắng dìu dịu bên thềm
Chùa quê hương thương quá
Bao tháng ngày đi xa
Con quì trước Phật Đà
Mong cho hết mọi nhà
An vui trong đạo đức
Ngũ dục đừng bê tha

Xem tiếp...

Vâng lời Thầy dạy

 

PT Chơn Hiền    
 

 

Thầy tặng con sách dạy chăn trâu
Muốn con rèn luyện để trâu thuần
Đời sau khỏi đọa vào cõi ác
Thầy đã từ bi chỉ dạy cho
Con rất hết lòng chăn dắt trâu !
Vào Chùa lễ Phật trâu như giác
Ít đến chùa thường trâu đi ngang
Chăn chăn dắt dắt lòng luôn nhớ
Chỉ tại nhiều đời trâu chưa chăn
Từ đây con ráng chăn chăm chỉ
Để trả ơn Thầy soạn sách Kinh
Mai nầy Thầy được quả vô sanh
Thì chớ ở luôn trong Niết Bàn
Nếu còn nhớ trâu ngu ấy
Thì hãy vào trần nhắc nhỡ con
Dẫu con lưu lạc trong các cõi
Vâng lời Thầy dạy phải chăn trâu

CHIỀU XUÂN - VIẾNG THIỀN VIỆN PHÚC TRƯỜNG

 

Lê Ngọc Đình
    

 

Chiều qua Thiền Viện nắng hây hây

Lối nhỏ dài theo mỗi bước gầy

Mai rớt hương vàng in dấu Bụt

Sen phô sắc tịnh rủ am mây

Pháp đưa lời pháp xuôi dòng tục

Chuông vọng hồi chuông nhẹ tiếng chày

Khách mộng chiều xuân vào chốn ấy

Nhẹ trông vạt nắng gối thềm tây

ĐÓN XUÂN

 

Đạo tràng ngọa Vân Am
   

 

Xuân về hoa nở khắp muôn nhà

Xuân đến , xuân đi tuổi già theo

Hoa nở, hoa tàn chẳng dính chi

Ngôi thiền vô niệm mới là xuân

Hoa Tâm Xuân

 

Chơn Hiền    
 

 

Có một loài hoa tên Tâm Xuân

Hoa luôn tươi thắm nở trong lòng

Hoa không gốc rễ mà vẫn sống

Buông bỏ lá cành hoa vẫn tươi

Mùa xuân dù có đi qua mau

Hoa không tàn úa rụng rơi đài

Hoa luôn khoe sắc hoa tâm ấy

Hoa vẫn thắm màu hoa lạc an

Thầy còn dạy con phá ngã nhân

Chớ luôn chấp chặt để ưu phiền

Ai cho đừng nhận thì không khổ

Chớ có chưa cho chờ  nhận rồi

Từ lâu buồn chấp tựa non cao

Bao nhiêu đố kị sâu như biển

Buông bỏ hết ngay tại phút này

Dù con cuộc sống phải tha phương

Quê hương vạn dặm ít thăm về

Nhưng cn luôn nhớ hoa tâm ấy

Hoa tên Tâm xuân Thầy dạy trồng

Lễ Phật đầu xuân

 

Nguyên Tường   
  

 

Đầu xuân lễ Phật ở chùa
Cầu xin Phật hộ bốn mùa bình an
Hoa mai nở rộ sắc vàng
Khoe màu tươi thắm ngập tràn ánh xuân

Bổn sư trong sáng vô cùng
Hào quang tỏa chiếu lung linh đủ màu
Còn quì trước Phật cao sâu
Lòng nay thanh thoát nhiệm màu trần gian

Hương xuân tỏa ngát rộn ràng
Lòng xuân rộn rã ngập tràn biển khơi
Ước gì xuân mãi trên đời
Cho con sống trọn tuyệt vời yêu thương
 

Mừng xuân canh dần

 

Thích Tâm An   
 

 

Xuân nay chúa tể dã về đây
Rừng sâu núi thẩm khó tìm thay
Từ lâu tìm kiếm nay ló dạng
Xuân hổ đến đi chẳng đổi thay
Bởi mê tìm hổ chạy đông tây
Rốt cuộc tốn công nhọc thân này
Nào ngờ lắng đọng tâm tư lại
Chúa tể sơn lâm rõ hiện bày 

Muôn kiếp một mùa xuân

 

Thích Thiện Đạo   
 

 

Ngày xuân xuân không ngày
Lòng xuân thảy đều xuân
Hồ xuân cảnh xuân hiện
Trực diện xuân tràn đầy
Khách xuân xuân không khách
Vui tỉnh, xuân càng tươi
Trong xuân không sinh biết
Muôn kiếp một mùa xuân