QUÝ LỖ TAI KHINH CON MẮT
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ năm, 29 Tháng một 2009 09:00
- Viết bởi nguyen
Đời Đường, Thích sử Lý Cao người Lãng Châu, nghe đồn đức hạnh thiền sư Dược Sơn Duy Nghiễm, một hôm đích thân đến tham bái, gặp lúc thiền sư đang xem kinh dưới gốc cây, tuy biết Thái thú đến nhưng vẫn không đứng dậy đón tiếp. Thị giả ở bên cạnh cho hay, sư vẫn chuyên chú đọc kinh.
Lý Thái thú thấy thái độ thờ ơ của thiền sư, nổi giận to tiếng :
- Thấy mặt không bằng nghe danh !
Nói xong phất tay áo đi ra.
Thiền sư Duy Nghiễm nói một cách lạnh nhạt :
- Thái thú đâu được quý lỗ tai mà khinh con mắt ?
Một câu nói cộc lốc làm cho Thái thú bị động, bèn quay lại chấp tay xin lỗi và hỏi :
- Thế nào là đạo ?
Thiền sư Duy Nghiễm dùng tay chỉ lên chỉ xuống, nói :
- Hiểu không ?
Thái thú lắc đầu đáp không hiểu.
Duy Nghiễm nói :
- Mây ở trời xanh nước trong bình.
Thái thú nghe xong, vui vẻ làm lễ và nói kệ rằng :
Luyện được thân hình giống hạc hình,
Dưới tùng ngàn gốc hai hòm kinh.
Nay tôi hỏi đạo không lời khác,
Mây ở trời xanh nước trong bình.
Luyện đắc thân hình tợ hạc hình,
Thiên chu tùng hạ lưỡng hàm kinh.
Ngã lai vấn đạo vô dư thuyết,
Vân tại thanh thiên thủy tại kinh.
Lời bình :
Trên xã hội ngày nay, chúng ta khi mới gặp nhau thường nói : “Đã lâu nghe nổi tiếng”. Thật ra chỉ nghe như thế, đó là người quý lỗ tai mà khinh con mắt. Thấy mặt không bằng nghe danh, nghe danh không bằng sau khi chết nói tốt, đó là người căn tánh hạ liệt. Lý Cao ở địa vị quan lớn, lúc nào cũng kiêu căng, cho mình là nho giả nhưng không chịu nổi sự thờ ơ của thiền sư Dược Sơn. Điều đó chứng minh rằng chiều sâu của thiền và nho không giống nhau.