THIỀN SƯ NGHĨA TRUNG
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ hai, 12 Tháng một 2009 08:57
- Viết bởi nguyen
(Tam Bình)
Sư họ Dương, quê ở Phước Châu. Ban sơ, Sư đến tham vấn Thạch Củng (Huệ Tạng). Thạch Củng chuyên môn giương cung lắp tên để giáo hóa đồ chúng. Sư vào pháp hội, Thạch Củng bảo:
- Xem mũi tên đây!
Sư bèn vạch ngực thưa:
- Ðây là mũi tên giết người, mũi tên cứu người lại làm sao?
Thạch Củng gảy dây cung ba cái.
Sư liền làm lễ.
Thạch Củng bảo:
- Ba mươi năm một phen giương cung, một hai mũi tên chỉ bắn được nửa người thánh.
*
Sư đến tham vấn Ðại Ðiên thuật lại việc trên. Ðại Ðiên bảo:
- Ðã là mũi tên cứu người, vì sao nhằm trên dây cung mà biện?
Sư đáp không được.
Ðại Ðiên bảo:
- Ba mươi năm sau cần người nhắc câu này cũng khó được.
Sư hỏi:- Chẳng cần chỉ đông vẽ tây, thỉnh Thầy chỉ thẳng.
- Cửa sông U Châu người đá ngồi xổm.
- Vẫn là chỉ đông vẽ tây.
- Nếu phụng hoàng con không đến bên này bàn.
Sư làm lễ.
Ðại Ðiên bảo:
- Nếu chẳng đặng câu sau thì lời trước cũng khó tròn.
*
Về sau, Sư đến Chương Châu ở núi Tam Bình tiếp độ hậu lai.
Sư dạy chúng:
- Thời nay người học chỉ biết rong ruổi tìm kiếm, tương đương nhãn mục chính mình có chăng? Các ngươi muốn học cái tương đương ấy chăng? Chẳng cầu các thứ khác, các ngươi mỗi người có việc bổn phận sao chẳng nhận ngay? Tại sao tâm bực tức, miệng lẩm bẩm có lợi ích gì? Nói thẳng rằng: Nếu cần con đường tu hành và hóa môn do chư thánh dựng lập thì có ba tạng kinh điển. Nếu là việc trong tông môn (Thiền tông), ngươi cốt không lầm dụng tâm.
Có vị Tăng ra thưa:- Lại có con đường học hay không?
Sư bảo:- Có một con đường trơn như rêu.
- Học nhân bước nhẹ theo được chăng?
- Tâm chẳng nghĩ, ngươi tự xem.
*
Có vị Tăng hỏi:- Ðậu đen khi chưa nảy mầm là thế nào?
Sư đáp:- Phật cũng chẳng biết.
*
Có vị Giảng sư đến hỏi:
- Ba thừa và mười hai phần giáo tôi không nghi, thế nào là ý Tổ sư từ Ấn Ðộ đến?
Sư bảo:
- Phất tử bằng lông rùa, cây gậy bằng sừng thỏ, Ðại đức núp ở chỗ nào?
- Lông rùa sừng thỏ lại là có sao?
- Thịt nặng ngàn cân, trí không cân lượng.
*
Sư dạy chúng:
- Các ngươi! Nếu chưa gặp tri thức thì chẳng nên, nếu từng gặp tri thức rồi, phải nhận ngay ý độ ấy, đến trên chót núi, hóc đá, ăn cây, mặc lá, thế ấy mới có ít phần tương ưng. Nếu chạy cầu hiểu biết nghĩa cú, tức là trông quê hương muôn dặm xa vậy.
Trân trọng!