THIỀN SƯ TÙNG THẨM
- Chi tiết
- Được đăng ngày Chủ Nhật, 01 Tháng Hai 2009 08:42
- Viết bởi nguyen
Triệu Châu - (778 - 897)
Sư họ Hác, quê ở làng Hác, thuộc Tào Châu. Lúc bé Sư xuất gia ở Hỗ Thông Viện tại bản châu, nhưng chưa thọ giới. Sư tìm đến Trì Dương tham vấn Nam Tuyền (Phổ Nguyện) gặp lúc Nam Tuyền nằm nghỉ, mà vẫn hỏi:
- Vừa rời chỗ nào?
Sư thưa:- Vừa rời Ðoan Tượng.
- Thấy Ðoan Tượng chăng?
- Chẳng thấy Ðoan Tượng, chỉ thấy Như Lai nằm.
- Ngươi là Sa-di có chủ hay không chủ?
- Sa-di có chủ.
- Chủ ở chỗ nào?
- Giữa mùa đông rất lạnh, ngưỡng mong tôn thể Hòa thượng được muôn phước.
Nam Tuyền khen ngợi liền nhận vào chúng.
*
Sư hỏi Nam Tuyền:- Thế nào là đạo?
Nam Tuyền đáp:- Tâm bình thường là đạo.
- Lại có thể nhằm tiến đến chăng?
- Nghĩ nhằm tiến đến là trái.
- Khi chẳng nghĩ làm sao biết là đạo?
- Ðạo chẳng thuộc biết và chẳng biết, biết là vọng giác, không biết là vô ký. Nếu thật đạt đạo thì chẳng nghi, ví như hư không thênh thang rỗng rang đâu thể gắng nói phải quấy?
Ngay câu nói này Sư ngộ lý.
*
Sư đến đàn Lưu Ly tại Tung Nhạc thọ giới. Thọ giới xong, Sư trở lại Nam Tuyền.
Sư hỏi Nam Tuyền:- Biết có người ấy đến chỗ nào an nghỉ?
Nam Tuyền bảo:- Ðến nhà đàn việt dưới núi làm con trâu đi.
- Cảm tạ Thầy chỉ dạy.
- Ðêm qua canh ba trăng soi cửa.
*
Sư đến Hoàng Bá (Hy Vận). Hoàng Bá thấy Sư đến liền đóng cửa phương trượng. Sư lấy lửa đem vào pháp đường kêu:
- Cứu lửa! cứu lửa!
Hoàng Bá mở cửa, nắm Sư đứng lại, bảo:- Nói! nói!
Sư bảo:- Cướp qua rồi mới trương cung.
*
Sư đến Ðạo Ngô (Viên Trí), vừa vào nhà, Ðạo Ngô nói:
- Mũi tên Nam Tuyền đến!
Sư bảo:- Xem tên!
Ðạo Ngô nói:- Trật.
Sư bảo:- Trúng.
*
Sư đến Giáp Sơn (Thiện Hội) cầm gậy vào pháp đường.
Giáp Sơn hỏi:- Làm gì?
Sư đáp:- Dò nước.
Giáp Sơn bảo:- Một nhỏ cũng không, dò cái gì?
Sư chống gậy đi ra.
*
Sau khi được Nam Tuyền ấn khả, Sư về Tào Châu thăm bổn sư. Những người quen thuộc hay tin Sư về đều muốn đến thăm, Sư nghe được bèn nói:
- Lưới ái trần tục không có ngày dứt được, ta đã từ bỏ xuất gia, không muốn gặp lại.
Sư liền mang bát cầm gậy dạo khắp các nơi. Sư thường nói:
- Trẻ con bảy tuổi hơn ta thì ta hỏi nó, ông già trăm tuổi chẳng bằng ta thì ta dạy họ.
*
Sau chúng thỉnh Sư ở viện Quan Âm tại Triệu Châu. Có vị Tăng hỏi:
- Thế nào là Phật?
Sư bảo:- Ở trong điện.
- Trong điện đâu không phải bùn đất đắp thành tượng?
- Phải.
- Thế nào là Phật?
- Ở trong điện.
- Con mê muội xin Thầy chỉ dạy.
- Ăn cháo xong chưa?
- Ăn cháo xong.
- Rửa chén bát đi!
Tăng nhân đây đại ngộ.
*
Sư thượng đường dạy chúng:
- Như minh châu trong tay, Hồ đến thì hiện Hồ, Hán đến thì hiện Hán. Lão tăng nắm một nắm cỏ dùng làm thân vàng (thân Phật) một trượng sáu, đem thân vàng một trượng sáu dùng làm nắm cỏ, Phật là phiền não, phiền não là Phật.
Có vị Tăng đứng lên hỏi:- Chưa biết Phật là phiền não của ai?
Sư đáp:- Là phiền não của tất cả người.
- Làm sao khỏi được?
- Dùng khỏi làm gì?
*
Có người hỏi:- Con chó có Phật tánh không?
Sư đáp:- Không.
- Trên đến chư Phật, dưới đến loài trùng kiến đều có Phật tánh, vì sao con chó không có Phật tánh?
- Vì nó còn có nghiệp thức.
Lại, có người hỏi:- Con chó có Phật tánh không?
Sư đáp:- Có.
- Ðã có Phật tánh vì sao chui vào trong đãy da?
- Vì biết mà cố phạm.
*
Sư hỏi vị Tăng mới đến:- Từng đến đây chưa?
Tăng thưa:- Từng đến.
- Uống trà đi!
Sư lại hỏi Tăng:- Từng đến đây chưa?
Tăng thưa:- Chưa từng đến.
- Uống trà đi!
Sau Viện chủ hỏi Sư:
- Vì sao từng đến dạy uống trà đi, chưa từng đến cũng dạy uống trà đi?
Sư gọi:- Viện chủ!
Viện chủ đáp:- Dạ!
Sư bảo:- Uống trà đi!
*
Sư cầm chổi quét đất, có người hỏi:
- Hòa thượng là thiện tri thức vì sao có bụi?
Sư bảo:- Bên ngoài đến.
- Già-lam thanh tịnh vì sao có bụi?
- Lại có một điểm.
*
Có ông Tú tài đến hỏi Sư:
- Phật chẳng trái sở nguyện của chúng sanh phải chăng?
Sư đáp:- Phải.
- Con muốn xin cây gậy trong tay Hòa thượng được chăng?
- Người quân tử không đoạt cái sở thích của người.
- Con không phải là quân tử.
- Ta cũng chẳng phải là Phật.
*
Có người hỏi:
- Ðã lâu nghe tiếng cầu đá Triệu Châu, nay đến chỉ thấy cầu nổi.
Sư bảo:- Ông chỉ thấy cầu nổi mà không thấy cầu đá.
- Thế nào là cầu đá?
- Ðộ lừa độ ngựa.
- Thế nào là cầu nổi?
- Mỗi mỗi độ người.
*
Sư dạy chúng:
- Vừa có phải quấy thì lăng xăng mất tâm, lại có người đáp thoại (câu nói) hay chăng?
Có vị Tăng bước ra vỗ thị giả một cái, nói:
- Sao không đáp Hòa thượng?
Sư liền vào phương trượng.
Sau, thị giả thưa:
- Vừa rồi có vị Tăng làm thế ấy là hội hay chẳng hội?
Sư bảo:- Ngồi thấy đứng, đứng thấy ngồi.
*
Sư dạy chúng:
- Ðạo chẳng khó, chỉ hiềm lựa chọn, vừa có nói năng là lựa chọn, là minh bạch. Lão tăng chẳng ở trong minh bạch, các ngươi lại tiếc giữ chăng?
Có vị Tăng đứng ra hỏi:
- Ðã chẳng ở trong minh bạch thì tiếc giữ cái gì?
Sư bảo:- Ta cũng chẳng biết.
- Hòa thượng đã chẳng biết, vì sao chẳng ở trong minh bạch?
- Hỏi việc thì được, lễ bái xong lui ra.
*
Quan Ðại phu họ Mã đến hỏi:- Hòa thượng có tu hành chăng?
Sư đáp:- Lão tăng nếu tu hành là việc họa.
- Hòa thượng đã chẳng tu hành thì dạy người nào tu hành?
- Ðại phu là người tu hành.
- Con sao bảo là tu hành?
- Nếu không tu hành thì đâu được đánh đập người, ở trong địa vị nhân vương đói có cơm, lạnh có áo, không biết ngày ra khỏi.
Ðại phu nghe cảm động rơi nước mắt, lễ tạ Sư.
*
Có vị Tăng hỏi:- Trong mười hai giờ dụng tâm thế nào?
Sư đáp:- Ngươi bị mười hai giờ sai khiến, ta sai khiến được mười hai giờ.
Sư bèn nói:
- Huynh đệ! Chớ đứng lâu. Có việc thì thương lượng, không việc thì đến nhà sau ngồi, tìm xét lý là tốt. Lão tăng lúc đi hành khước, trừ hai thời cơm cháo là tạp dụng tâm, ngoài ra không có dụng tâm khác. Nếu chẳng như thế rất là xa vậy.
*
Sư thượng đường dạy chúng:
- Phật vàng không độ được lò đúc, Phật gỗ không độ được lửa, Phật đất không độ được nước, Phật thật ngồi ở trong. Bồ-đề Niết-bàn Chân như Phật tánh trọn là y phục đắp vào thân, cũng gọi phiền não, thật tế lý địa để ở chỗ nào? Một tâm chẳng sanh, muôn pháp không lỗi. Ngươi cứ nghiên cứu lý này, ngồi quán xét hai ba mươi năm, nếu chẳng hội thì chặt đầu Lão tăng đi! Nhọc nhằn nắm bắt mộng huyễn không hoa, tâm nếu chẳng khác thì muôn pháp nhất như. Ðã chẳng từ ngoài được thì câu chấp làm gì? Giống in như con dê gặp vật gì cũng liếm cũng nhai. Lão tăng thấy Hòa thượng Dược Sơn (Duy Nghiễm) có người hỏi, Ngài liền bảo "ngậm lấy miệng chó". Lão Tăng cũng dạy: "Ngậm miệng chó." Chấp ngã thì nhơ, không chấp ngã thì sạch, giống như con chó săn tìm kiếm vật để ăn. Phật pháp ở chỗ nào? Ngàn người muôn người thảy đều là kẻ tìm Phật, mà ở trong đó tìm một đạo nhân (người học đạo thật) không có. Nếu cùng vua KHÔNG làm đệ tử, chớ bảo tâm bệnh khó trị. Khi chưa có thế giới, trước đã có tánh này, khi thế giới hoại, tánh này chẳng hoại. Một phen được thấy Lão tăng, sau lại chẳng phải người khác, chỉ là chủ nhân này. Cái đó lại hướng ngoài tìm làm gì? Khi ấy chớ xoa đầu moi óc, nếu xoa đầu moi óc liền mất vậy.
Có vị Tăng hỏi:
- Theo lời Thầy dạy "khi thế giới hoại, tánh này chẳng hoại", thế nào là tánh này?
Sư đáp:- Tứ đại ngũ uẩn.
- Các thứ ấy vẫn là hoại, thế nào là tánh này?
- Tứ đại ngũ uẩn.
*
Có vị Tăng đến từ giã Sư. Sư hỏi:- Ði đâu?
Tăng thưa:- Ðến Tuyết Phong.
- Tuyết Phong nếu hỏi ngươi: "Hòa thượng dạy những lời gì", ngươi đáp thế nào?
- Con nói chẳng được, thỉnh Hòa thượng nói.
- Ðông thì nói lạnh, hạ thì nói nóng.
Sư lại hỏi:- Tuyết Phong lại hỏi ngươi: "việc cứu kính thế nào".
- Con nói chẳng được.
- Chỉ nói: chính từ Triệu Châu lại, chẳng phải miệng người truyền.
Vị Tăng ấy đến Tuyết Phong thuật lại cho Tuyết Phong nghe.
Tuyết Phong bảo:- Phải là Triệu Châu mới được.
*
Thời gian trụ trì tại viện Quan Âm, có vua nước Yên, nước Triệu đồng đến ra mắt Sư. Sư vẫn ngồi tiếp, không đứng dậy. Vua Yên hỏi:
- Nhân vương đáng tôn trọng hay Pháp vương đáng tôn trọng?
Sư đáp:
- Nếu ở trong nhân vương thì Nhân vương trọng, nếu ở trong pháp vương thì Pháp vương trọng.
Hai vua nghe rồi đều vui vẻ kính phục và đồng cúng dường.
*
Sư học theo người xưa trụ trì rất kham khổ, trong Tăng đường trước sau trống rỗng không có bàn ghế, chỉ nằm cái giường dây gãy một góc, lấy dây ràng rịt lại. Có người xin đóng giường mới, Sư không cho. Trụ trì hơn bốn mươi năm, Sư chưa từng biên một lá thơ cho thí chủ.
*
Niên hiệu Càng Ninh năm thứ tư đời Ðường (894 T.L.), ngày mùng hai tháng mười một, Sư nằm nghiêng bên mặt an nhiên thị tịch, Sư thọ một trăm hai mươi tuổi. Vua ban hiệu là Chơn Tế Ðại sư.