THIỀN SƯ CẢNH SẦM
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ Sáu, 30 Tháng một 2009 03:40
- Viết bởi nguyen
(Trường Sa)
Sau khi đắc pháp nơi Nam Tuyền, Sư đến Lộc Uyển an trụ. Về sau, Sư không ở một chỗ nhất định, chỉ tùy duyên tùy cảnh giáo hóa độ sanh. Vì thế, người đương thời gọi Sư là Hòa thượng Trường Sa.
Sư thượng đường dạy chúng:
- Nếu ta một bề nêu cao tông giáo thì trong pháp đường này cỏ mọc cao một trượng. Vì sự bất đắc dĩ, ta bảo các ngươi rằng: Tột mười phương thế giới là mắt của Sa-môn, tột mười phương thế giới là thân của Sa-môn, tột mười phương thế giới là ánh sáng của mình, tột mười phương thế giới ở trong ánh sáng của mình, tột mười phương thế giới không có người nào là chẳng phải chính mình. Ta thường nói với các ngươi: Chư Phật trong đời cùng chúng sanh khắp pháp giới là ánh sáng Ma-ha Bát-nhã. Khi ánh sáng này chưa phát, cả thảy các ngươi đến nương nơi đâu? Khi ánh sáng này chưa phát, còn không có tăm dạng Phật và chúng sanh, thì chỗ nào có núi sông thế giới?
Có vị Tăng hỏi:- Thế nào là mắt Sa-môn?
Sư đáp:
- Dài dài ra chẳng đặng, thành Phật thành Tổ ra chẳng đặng, sáu đạo luân hồi ra chẳng đặng.
- Chẳng biết ra cái gì chẳng đặng?
- Ngày thấy mặt trời, đêm thấy sao.
- Con không hội.
- Núi Diệu Cao sắc xanh lại xanh.
*
Sư sai một vị Tăng đến hỏi bạn đồng sư là Hòa thượng Hiệp rằng:
- Hòa thượng sau khi thấy Nam Tuyền rồi thế nào?
Hòa thượng Hiệp lặng thinh.
Tăng hỏi:- Hòa thượng trước khi chưa thấy Nam Tuyền thì sao?
Hòa thượng Hiệp đáp:- Không thể lại riêng có.
Vị Tăng về thuật lại Sư nghe, Sư làm một bài kệ chỉ bày:
Bách trượng can đầu bất động nhân
Tuy nhiên đắc nhập vị vi chân
Bách trượng can đầu tu tấn bộ
Thập phương thế giới thị toàn thân.
Dịch:
Trăm trượng đầu sào vẫn đứng yên
Tuy là được nhập chẳng phải hiền
Ðầu sào trăm trượng cần vượt khỏi
Mười phương thế giới thảy thân mình.
*
Có quan khách đến yết kiến, Sư gọi:- Thượng thơ!
Quan khách:- Dạ!
- Chẳng phải bổn mạng thượng thơ.
- Không thể rời người đối đáp hiện nay lại có chủ nhân thứ hai.
- Gọi thượng thơ là chí tôn được chăng?
- Thế là khi chẳng đối, đâu không phải là chủ nhân của đệ tử?
- Chẳng những khi đối và khi không đối, mà từ vô thủy kiếp đến giờ cái ấy là cội gốc của sanh tử.
Sư làm bài kệ:
Học đạo chi nhân bất thức chân
Chi vị tùng lai nhận thức thần
Vô thủy kiếp lai sanh tử bản
Si nhân hoán tác bản lai nhân.
Dịch:
Học đạo mà không hiểu lẽ chân
Bởi tại lâu rồi nhận thức thần
Gốc nguồn sanh tử vô thủy kiếp
Người ngu lại gọi chủ nhân ông.
*
Tăng Hạo Nguyệt hỏi:
- Những vị thiện tri thức trong thiên hạ chứng được ba đức Niết-bàn chưa?
Sư đáp:
- Ðó là Ðại đức hỏi trên quả Niết-bàn hay trong nhân Niết-bàn?
- Trên quả Niết-bàn.
- Những thiện tri thức trong thiên hạ chưa chứng.
- Vì sao chưa chứng?
- Vì công chưa bằng chư thánh.
- Công chưa bằng chư thánh sao làm thiện tri thức.
- Thấy rõ Phật tánh cũng được gọi là thiện tri thức.
- Chẳng biết công bằng chừng nào mới được chứng Niết-bàn?
Sư có bài kệ:
Ma-ha Bát-nhã chiếu
Giải thoát thậm thâm pháp
Pháp thân tịch diệt thể
Tam nhất lý viên thường.
Dục thức công tề xứ
Thử danh thường tịch quang.
Dịch:
Trí tuệ lớn rộng soi
Pháp giải thoát sâu xa
Thể pháp thân vắng lặng
Ba một lý thường tròn.
Muốn biết chỗ công bằng
Ðây gọi thường tịch quang.
- Trên quả ba đức Niết-bàn đã nhờ chỉ dạy, thế nào là trong nhân Niết-bàn?
- Ðại đức ấy.
- Trong kinh nói ý huyễn là có chăng?
- Ðại đức nói gì?
- Thế là ý huyễn tại không chăng?
- Ðại đức nói gì?
- Thế là ý huyễn tại chẳng có chẳng không chăng?
- Ðại đức nói gì?
- Con ba phen nhận định chẳng hợp ý huyễn, chưa biết Hòa thượng thế nào để rõ được ý huyễn trong kinh?
- Ðại đức tin tất cả pháp không thể nghĩ bàn chăng?
- Lời thành thật của Phật đâu dám không tin.
- Ðại đức nói tin, trong hai thứ tin là thứ tin nào?
- Theo con hiểu, trong hai thứ tin là tin duyên (tín duyên).
- Y giáo môn nào được sanh tin duyên?
- Theo kinh Hoa Nghiêm nói: "Bồ-tát lớn lấy trí tuệ không chướng không ngại tin tất cả cảnh giới thế gian là cảnh giới Như Lai." Lại, kinh Hoa Nghiêm nói: "Chư Phật Thế Tôn thảy biết thế pháp và Phật pháp tánh không sai khác, quyết định không hai." Cũng kinh Hoa Nghiêm nói: "Phật pháp thế gian pháp, nếu thấy chỗ chân thật của nó, tất cả không sai khác."
- Ðại đức nêu chỗ tin duyên trong giáo môn rất có bằng cứ. Nghe Lão tăng vì Ðại đức nói rõ ý huyễn trong kinh:
Nhược nhân kiến huyễn bản lai chân
Thị tắc danh vi kiến Phật nhân
Viên thông pháp pháp vô sanh diệt
Vô diệt vô sanh thị Phật thân.
Dịch:
Nếu người thấy huyễn xưa nay chân
Thế ấy tức là thấy Phật nhân (người)
Suốt tròn các pháp không sanh diệt
Không diệt không sanh ấy Phật thân.
*
Có vị Tăng hỏi:- Hòa thượng nối tiếp người nào?
Sư đáp:- Tôi không có người được nối tiếp.
- Lại có tham học không?
- Tôi tự tham học.
- Ý Hòa thượng thế nào?
Sư có bài kệ:
Hư không vấn vạn tượng
Vạn tượng đáp hư không
Thùy nhân thân đắc văn
Mộc xoa quán giác đồng.
Dịch:
Hư không hỏi vạn tượng
Vạn tượng đáp hư không
Người nào gần được nghe
Trẻ con đầu hai chỏm
*
Có vị Tăng hỏi:- "Sắc tức là không, không tức là sắc", lý này thế nào?
Sư có bài kệ:
Ngại xứ phi tường bích
Thông xứ vật hư không
Nhược nhân như thị giải
Tâm sắc bản lai đồng
Phật tánh đường đường hiển hiện
Trụ tánh hữu tình nan kiến
Nhược ngộ chúng sanh vô ngã
Ngã diện hà thù Phật diện.
Dịch:
Chỗ ngại chẳng tường vách
Chỗ thông đâu hư không
Nếu người tìm hiểu như thế
Tâm sắc xưa nay đồng
Phật tánh hiển hiện rõ ràng
Trụ tánh hữu tình khó thấy
Nếu ngộ chúng sanh vô ngã
Mặt ta mặt Phật khác gì.
Sư có bài kệ khuyến học:
Vạn trượng can đầu vị đắc hưu
Ðường đường hữu lộ thiểu nhân du
Thiền sư nguyện đạt Nam Tuyền khứ
Mãn mục thanh sơn vạn vạn thu.
Dịch:
Muôn trượng đầu sào chẳng được dừng
Sờ sờ đường cái ít người đi
Thiền sư muốn đạt Nam Tuyền lộ
Ðầy mắt núi xanh muôn muôn thu.
Vì Sư không có nơi trụ nhất định nên không biết tịch lúc nào và nơi nào.