THIỀN SƯ CẢNH THÂM
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ hai, 06 Tháng chín 2010 12:17
Ở Trí Thông Hưng Quốc
Sư họ Vương, quê ở Thai Châu, từ nhỏ Sư đã xuất chúng. Năm mười tám tuổi, Sư theo ngài Đức Chỉ ở viện Quảng Độ xuất gia. Trước Sư đến yết kiến Thiền sư Tượng ở Tịnh Từ. Một hôm nghe Tượng nói: Nghĩ mà biết, suy mà hiểu đều là kế sống nhà quỉ, dấy lên không thể tự ngăn. Sư đến Bảo Phong chỗ Thiền sư Duy Chiếu xin vào thất.
Bảo Phong bảo: Cần phải dứt niệm khởi diệt, nhằm trước không kiếp quét sạch huyền lộ, chẳng dính Chánh, Thiên dẹp sạch hiện nay, toàn thân buông hết, buông hết lại buông mới có phần tự do. Sư nghe qua liền đốn ngộ huyền chỉ. Bảo Phong đánh trống bảo chúng: Cảnh Thâm được đạo Xiển đề đại tử, kẻ hậu học nên nương y. Nhân đây, Sư được hiệu Đại Tử Ông.
Đến niên hiệu Kiến Viêm (1127), Sư khai pháp ở Trí Thông. Sư thượng đường: Lại chẳng vào cổng, đi chẳng ra cửa, đi lại không vết làm sao đề xướng. Dù được cổ lộ rêu phong, dê nai bặt dấu; ngô đồng trăng phủ phụng đỏ chẳng đậu. Vì thế nói: ?Chỗ ẩn thân không dấu vết, chỗ không dấu vết chớ ẩn thân.? Nếu hay như thế, đi đứng không nương trọn không hướng bối, lại thông cảm chăng? Mà nay phân tán như mây hạc, anh tôi đều mất chỗ chạm huyền.
*
Tăng hỏi: - Thế nào là Chánh trung thiên?
Sư đáp: - Bà lão mặt đen mặc lụa trắng.
Tăng hỏi: - Thế nào Thiên trung chánh?
Sư đáp: - Ông già đầu bạc mặc áo đen.
Tăng hỏi: - Thế nào là Chánh trung lai?
Sư đáp: - Trong phân bèn nhảy nhào.
Tăng hỏi: - Thế nào là Kiêm trung chí?
Sư đáp: - Đao tuyết thân lồng chẳng tự đứt.
Tăng hỏi: - Thế nào là Kiêm trung đáo?
Sư đáp: - Côn Lôn trong đêm đi.
Tăng hỏi: - Hướng thượng lại có việc hay không?
Sư đáp: - Bắt được rùa đen gọi là trạnh.
Tăng thưa: - Xin Thầy lại bày phương tiện.
Sư đáp: - Vào núi gặp cọp nằm, ra hang quỉ lại dẫn.
Tăng thưa: - Đâu được chiến tranh đãi nhau.
Sư đáp: - Ba lượng chỉ, một cân gai.
Niên hiệu Thiệu Hưng năm đầu (1131), Sư về trụ tại Bảo tàng Nham. Đến năm Nhâm Thân, Sư có chút ít bệnh, nói: Thế duyên hết vậy. Đến ngày mười ba tháng ba, Sư vì chúng tiểu tham, nói kệ:
Chẳng cần cạo tóc,
Nào phiền tắm gội,
Một đống lửa đỏ,
Ngàn chân muôn chân.
Tuy nhiên như thế, hướng thượng lại có việc hay không?
Sư liền nhắm mắt mà tịch.