headertvtc new


   Hôm nay Thứ sáu, 29/03/2024 - Ngày 20 Tháng 2 Năm Giáp Thìn - PL 2565 “Tinh cần giữa phóng dật, Tỉnh thức giữa quần mê, Người trí như ngựa phi, Bỏ sau con ngựa hèn”. - (Pháp cú kệ 29, HT.Thích Minh Châu dịch)
tvtc2  Mongxuan
 Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam Thế Kỷ 20-21

Cuối đông

Chân An Thông

 

Nắng nhạt bên thềm nỗi nhớ mong     

Đong đưa phiếm lá nụ sen hồng 

Bên hiên thiền thất nghe yên lắng 

Nhè nhẹ mây chiều lạnh cuối đông

KHÔNG ĐỀ

 

Phật tử Như Nhiên

1. Như loài chim không tên bay
                                    trong chiều gió
Giạt vào vùng sương mờ trắng
                                 rộng mênh mông
Chợt thấy thời gian là hư vọng
Cuộc đời là khói sóng
Lao xao tung bụi mỏng
Thế sự như đại mộng
Nhất tiếu mờ không gian

Xem tiếp...

BÓNG TỪ BI

 

Quảng Từ Vân
 

Như hơi thở giữa nắng mai
Núi xanh mây trắng hoa cài lối đi
Địa cầu rợp bóng từ bi
Mười phương thanh tịnh khắc ghi lời vàng
Pháp âm quyện khắp không gian
Như nguồn suối mát tưới ngàn đất khô
Phật về dựng lại cơ đồ
Trầm luân đáy biển nhấp nhô sóng dồi
Có đường giải thoát đây rồi
Chúng sanh sáu nẻo nổi trôi thấy bờ


LONG ĐÀM THỔI ĐÈN

 

Giác Thành   

Một kẻ đưa tay, một thổi đèn
Hoát nhiên tỉnh mộng, vẹt màn đêm
Linh Quang hằng hữu nay toàn hiện
Long Đàm gõ cửa, Đức Sơn cười!


Ở ĐÂU ?

 

Thuần Tuệ   

Hoa đào tươi thắm
Trên cành mùa xuân
Nét mong manh
Lẫn trong từng cánh thắm
Thanh xuân và tàn phai
ở sẵn trong nhau.

Xem tiếp...

TRĂNG XUÂN

 


Quảng Tử Vân   

Giọt nắng sau cùng buổi chiều đông
Núi ôm trăng ngủ trọn giấc nồng
Sao khuya ngập lối con đường cũ
Biển lặng trời trong tỏa nắng hồng
Em đến đây rồi chơi với hoa
Để ta đi kiếm ánh trăng tà
Hỏi sao xuân đến trăng lại khuyết
Trăng khuyết tại vì đất với hoa
Sáng mai xuân đến hoa vàng nở
Mốt nọ xuân đi cúc vẫn cười
Còn em xin được làm hoa dại
Để khỏi bận lòng khoe sắc xuân


XUÂN MUỘN

 

Phạm Duy Lương 
 

Thấm thoát thời gian tuổi qua xuân
Nghĩa tình cố vẹn khó vô ngần
Dở dang nghiên bút đành quay gót
Làm lũ ngành nghề ráng tiến thân
Đạo đức trau dồi ghi hỉ xả
Tâm tư cố gắng xóa tham sân
Theo chân đức Phật lòng thư thả
Với tiếng chuông chùa thanh thản ngân


HÃY ĐỂ GIÓ CUỐN ĐI

 

Chân Hiền Tâm  
 

Hãy để gió cuốn đi …
Những vui buồn một thời
Đã thành dĩ vãng
Cho ngày mới bắt đầu
Cho tình thương rộng mở
Để cuộc đời, khỏi những phút lầm than
Và đêm dài, không còn trong mộng mị
Hãy để gió cuốn đi ...
Cho ta về bên cầu xưa gốc cũ ...
Nói nhau nghe bài kinh Bát Nhã ...
Cùng hẹn nhau trên bến giác thuyền từ
Để tình thương chia xẻ những đớn đau
Hãy để gió cuốn đi ...
Cho ta về
Như thuở ấy, những ngày chưa xa cách


BÀI CA VŨ TRỤ

 

Tbt   
 

Em ơi hãy lắng nghe
Tiếng côn trùng rả rít
Tiếng chim ca trên cành
Tiếng hoa cười trong gió
Tiếng suối reo rì rào
Tiếng sông về với biển
Tiếng sóng xô ì ầm
Tiếng chân người trên cát
Và xa kia tiếng cười …
Và gần hơn, tiếng khóc…
Ồ có tiếng ai thở !
Em ơi hãy lắng nghe,
Đây bài ca vũ trụ
Muôn đời chẳng đổi thay


THƯỜNG NHẬT

 

Tbt    
 

Một ngày nắng nối tiếp một ngày mưa
Những búp non xanh nở nhụy vàng
 Giọt sương e ấp trong nắng sớm
Gió vờn cành lá khẽ đong đưa

Thoảng bay trong gió, làn hương nhẹ
 Khúc khích tiếng cười trẻ thơ vui
Bồ đoàn yên tọa, tâm ngừng chảy
Từng tiếng chim ca, mĩm miệng cười.