headertvtc new


   Hôm nay Thứ năm, 05/12/2024 - Ngày 5 Tháng 11 Năm Giáp Thìn - PL 2565 “Tinh cần giữa phóng dật, Tỉnh thức giữa quần mê, Người trí như ngựa phi, Bỏ sau con ngựa hèn”. - (Pháp cú kệ 29, HT.Thích Minh Châu dịch)
tvtc2  Mongxuan
 Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam Thế Kỷ 20-21

khanhtueSuOng2024

HỘI TỤ

 



HỘI TỤ

 


Huỳnh Tiến
 

Bao nhiêu năm, ta quên cả chính mình
Quên thời gian quên cả không gian
Ta đối mặt giữa hai miền thương ghét
Sáng tối rập rình như đợi chờ nhau
Ta đứng giữa, sao thấy mình nghẹn thở
Tự đau buồn số phận tuổi thời gian
Ta biết rõ sẽ có ngày hội tụ
Gió ngàn năm chờ đợi gió ngàn năm
Sự phiêu bồng của đám mây lang bạt
Cũng có từ những ngọn gió không đâu
Ha ha thời gian qua đã trả lời tất cả
Gió về xuôi, trả lại sự an bình
Hạnh phúc đau buồn luôn tụ hội
Đích điểm cuộc đời, góp lại để rồi đi
Cứ thế! Đó là điều có thể
Lẽ thật là đây, trăn trở cũng là đây


DÒNG ĐỜI

 


DÒNG ĐỜI
 

 

(Tập thơ Chung Một Vườn Thơ)
Hoàng Tâm
 

Dòng đời dâu bể, phù dung trôi
Nhân thế nhục vinh, gánh khóc cười
Sãi cánh chim bằng, dung biển tục
Nương tình hoa nữ, ước xuân tươi
Ai mang tài sản về nơi cuối?
Ai nắm quyền uy suốt cuộc chơi?
Giàu có nặng lòng lo của cải
Cơ hàn nhàn trí … cái riêng tôi.


TỰ TRÁCH

 


TỰ TRÁCH
 

 

Phổ Quang Viên

Đời ảo mộng sao ta còn mê mãi
Tấm thân này do tứ đại hóa duyên
Đưa ta vào trong biển khổ triền miên
Mà cứ tưởng sống trên đường hạnh phúc

Tiếng vô thinh đã bao lần thúc dục
Màn u minh dày đặc vẫn chưa tan
Một kiếp người chỉ ba vạn sáu ngàn
Ngày đêm ấy chỉ hoàn toàn giả tạm

Trong đời này còn có ai là bạn
Để dắt nhau vượt khỏi bến sông mê
Từ lâu rồi bị quên hết đường về
Tìm vui thú nơi trần gian ô trược

Dũng cảm lên chúng ta mau cất bước
Dứt khoát đi và bỏ lại sau lưng
Nên bỏ đi những suy nghĩ ngập ngừng
Trời gian qua không bao giờ chờ đợi
Những con người còn hệ lụy trần gian


THIỀN BẢN BỒ ĐOÀN

 
THIỀN BẢN BỒ ĐOÀN

 
 

Thông Hiếu    


Thiền bản bồ đoàn chí vút cao
Kiết già phu tọa dạ không nao
Hai bữa cơm thiền lòng không đổi
Ngược xuôi danh lợi mãi lao xao


SẦU RIÊNG

 
SẦU RIÊNG
 
 

Ban vườn Thường Chiếu     
 

Ban vườn trồng
Mấy gốc sầu riêng
Bón phân tưới nước
Mấy năm liền
Hôm nay có được
Sầu riêng chín
Lan rộng mùi thơm
Khắp đại thiên
Ăn vô một miếng
Tan phiền não
Nếm vào mùi vị
Định tâm liền
Thật là của quí
Vườn ta đó
Xin cúng dường cho
Các bạn thiền


TỈNH NGỘ

 


TỈNH NGỘ
 

 


Phổ Quang Viên
 

Một ngày lên núi Phụng Hoàng
Lòng con thoải mái nhẹ nhàng lâng lâng
Ước gì buông gánh nợ trần
Ngày ngày thiền định, tĩnh tâm đều đều
Kiếp người sống được bao nhiêu
Mà lo toan tính cho nhiều làm chi
Nạn tai thường đến bất kỳ
Đường tơ kẻ tóc lâm nguy đến mình
Cậy chi vóc dáng đẹp xinh
Một giây ngưng thở cũng xìn thối ngay
Bạn ơi! Nên quán điều này
Tấm thân bất tịnh có ngày rã tan
Cũng đừng vì nó khóc than
Hãy buông bỏ bớt lòng tham ích gì
Sẵn dịp bỏ luôn sân si
Tâm sẽ an định còn chi vui bằng
Đạo màu soi sáng hơn trăng
Sống trong chánh niệm lòng hằng khắc ghi

LỜI NGUYỆN ĐẦU NĂM

 


LỜI NGUYỆN ĐẦU NĂM
 

 

Đạt Ma Chí Hải    
 

Nguyện cho chân cứng đá mền
Đường trần trụi
Đi hoài không biết mỏi
Nguyện sức tài bao đời hồn thiêng sông núi
Xin gánh vác cho đời, đạo mãi thêm tươi
Khi người vui
Xin được cùng vui
Lúc giông bão tơi bời
Xin hòa chung nỗi đau nhân loại

Nguyện làm mây che mát
Cho những ai còn vất vả trên đồng
Nguyện làm ánh sáng
Lúc đêm về bao em thơ vui học tập
Cho măng kia vươn mãi, chọc thủng trời xanh
Nguyện làm làn gió nhẹ trưa hè
Xua nỗi nhọc nhằn trên vầng trán mẹ
Làm lời ru hời cho bé thơ say giấc nồng
Biển thẩm trời cao lộng thấu chăng
Người ơi! Xin đừng đau xót
Hãy giăng tay đón ánh xuân hồng
 


TÔNG PHONG

 


TÔNG PHONG

 


Chí Túc  
  

Thường Chiếu xưa kia mái cỏ tranh
Nơi đây ý Tổ kết duyên lành
Đạt Ma thuở ấy ngồi vách núi
Huệ khả chặt tay pháp an thành

Tông chỉ nơi đây lắm diệu màu
Luôn luôn chỉ thẳng chớ tìm cầu
Chỉ như Tôn Túc “đưa ma mẹ”
Là hết tâm phàm dứt lo âu

Tâm kia nếu chạy theo ngoại cảnh
Thì tránh làm sao hết nghiệp sanh
Bao giờ lãng khách dừng xuôi ngược
Là lúc bình an việc việc thành


BỎ QUÊN

 


BỎ QUÊN
 

 

Đạt ma Chí Kiên    
 

Xưa nay như bóng với hình
Sao ta lại nở vô tình bỏ y
Thôi thì chớ có khinh khi
Quay về nhận lại còn chi đói nghèo


NẮNG VÀNG

 


NẮNG VÀNG
 

 

Đạt ma Chí Kiên  
 

Tôi có tia nắng vàng
Trải rộng khắp mười phương
Không chỗ nào thiếu vắng
Khi giao tiếp nói năng
Khi đi đứng ngồi nằm
Cũng không ngoài tia nắng