headertvtc new


   Hôm nay Thứ năm, 05/12/2024 - Ngày 5 Tháng 11 Năm Giáp Thìn - PL 2565 “Tinh cần giữa phóng dật, Tỉnh thức giữa quần mê, Người trí như ngựa phi, Bỏ sau con ngựa hèn”. - (Pháp cú kệ 29, HT.Thích Minh Châu dịch)
tvtc2  Mongxuan
 Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam Thế Kỷ 20-21

khanhtueSuOng2024

PHƯỚC HỒNG


PHƯỚC HỒNG
 

 

Tâm Đào
 

Muôn loài trên trái đất
Đều có tính như nhau
Nhân duyên sợi ràng buộc
Nối sợi tình đổi trao

Sợi nhân duyên nhiều kiếp
Tơ lòng dệt vấn vương
U hoài rơi bi lụy ...
Đau lòng ươm xót thương

Ruộng thương theo nhau trổ
Gặt hái toàn bi thương
Phước hồng rơi ít hạt
Trổ giống tuệ soi đường.

Tiếng chuông reo dẫn lối
Cửa từ mở dọn đường ...
Bước chân son nhẹ gót
Thoát bi thương bi thương


CÕI MỘNG


CÕI MỘNG

 

Mặc Yên

Dòng suối thời gian chảy miệt mài
Trăm năm lạc bước cõi trần ai
Bọt bèo, sóng gió xô chìm nổi
Gấm lụa Vinh hoa hưởng ngắn dài
Hư thực hình hài không hóa có
Mất còn di ảnh đậm hòa phai
Đời là cõi mộng – ta du khách
Quán trọ lìa xa nuối tiếc hoài


HOÀI CẢM


HOÀI CẢM

 

Phổ Trí An

Mình như con sáo nhỏ
Chưa biết gì tu tâm
Chưa hiểu từ pháp âm
Chưa thấy đường giải thoát

Duyên từ Thầy giáo dưỡng
Học Phật pháp rõ ràng
Hiểu được chỗ tâm an
Biết được thân có giả

Rồi một hôm mê xả
Thấy được pháp tự lòng
Ý không dính tây đông
Lời bày ra sáng tỏ

Thật chẳng có lời lẽ
Nghĩ nhớ đến ơn Thầy
Nguyện nhiều kiếp nhiều đời
Hầu Thầy theo tu học


ĐÂU LÀ LẼ THẬT


ĐÂU LÀ LẼ THẬT
 

 Huỳnh Tiến   
 

Gió từ đâu thổi lại
Ta tại sao đến đây
Sự thật biết hỏi ai?
Để định được tương lai

Mưa vì sao lại đến
Một đời luôn lênh đênh
Rơi hạt ngắn hạt dài
Giữa bầu trời mênh mang

Luôn sống trong vọng tưởng
Sao biết được ngọn nguồn
Tháng ngày mong hưởng thụ
Đã tràng một kiếp luôn

Gặp rắn ngỡ dây thừng
Hạt cát tưởng kim cương
Xây thành bằng bọt biển
Kiếp người sao đáng thương

Sự sống luôn dành giựt
Sướng khổ ai thảnh thơi
Biết đâu là lẽ thật
Để tìm về nghĩ ngơi

Với muôn vàng cảnh vật
Cuộc đời sao giống phim
Bằng tiếng nói con tim
Ta đi tìm sự thật


HƯỞNG NHÀN


HƯỞNG NHÀN
 

 

Phổ Quang Viên 

Muốn mình là một mục đồng
Cỡi trâu thổi sáo bên giòng sông xưa
Quê hương xanh ngát bóng dừa
Hiu hiu gió mát đong đưa tháng ngày
Cuộc đời còn có hôm nay
Sáu mốt tuổi thọ từ rày thảnh thơi
Thênh thang mây gió đất trời
Tìm về chánh đạo là nơi an toàn
Không còn bận rộn lo toan
Cuối đời cuộc sống an nhàn vui tươi
Như hoa trong tiết xuân cười
Mong sao con cháu cuộc đời thăng hoa


CỰC LẠC TRONG TA


C
C LC TRONG TA
 

 


Ki
ến Pht   

Tâm như vầng trăng sáng

Chiếu khắp cả muôn nơi

Với ánh sáng tuyệt vời

Giúp cho đời an lạc

Tâm là cõi Cực Lạc

Nào phải ở đâu xa

Trong mỗi mỗi chúng ta

Cho nên phải tự tạo

Bất luận đạo hay đời

Cũng đều là như thế

Giữa thế giới bao la

Chúng ta phải gắng sức

Luôn sống trong tỉnh thức

Cực Lạc sẽ trong ta


KHÔNG ĐỀ


KHÔNG ĐỀ
 

 

Như Nhiên  

Như loài chim không tên
bay trong chiều gió
Giạt vào vùng sương mờ trắng
rộng mênh mông
Chợt thấy thời gian là hư vọng
Cuộc đời vốn khói sương
Lao xao tung bụi mỏng
Thế sự như đại mộng
Nhất tiếu mờ không gian

Như nắng vô tư trong cõi vắng êm
Xuyên qua không gian đến với cuộc đời
Bóng đêm lan man bao phủ chơi vơi
Nghe hương hư vô loang lổ quanh mình

Như đá ngây ngô trên vũng thời gian
Soi bóng long lanh thấy đời loanh quanh
Một chiều nắng tắt
Hư vô chợt đến
Thời gian bỗng chết

Đá chợt cười mênh mông


ĐƯỜNG ĐỜI, ĐƯỜNG ĐẠO


ĐƯỜNG ĐỜI, ĐƯỜNG ĐẠO
 

 

Chúc Tân  

Đường đời đường đạo cả hai đường
Lộ trình nào cũng có nhiễu nhương
Chướng duyên nghịch cảnh ưu bi khổ
Người trí ơi! Xin hãy tỏ tường
Đường đời đường đạo cũng là đường
Cùng tên nhưng lại chẳng cùng phương
Đường đời hướng đi xa nguồn cội
Đường đạo lối về nhận quê hương

Thực tánh đạo đời
Thể đồng như nhau
Bản nhiên bất nhị
Tham đi! Tham đi!


TRUNG THU NHỚ NỘI


TRUNG THU NHỚ NỘI

 

Kim Hiền  

Trong thanh một ánh trăng vàng
Sương rơi đọng giọt ngập tràn cỏ hoa
Trung thu sáng tỏa quê nhà
Đèn giăng khắp nẻo gần xa chan hòa
Lung linh ngọn nến thiết tha
Trống vang đầu ngõ ngọt ngào như ru
Nội cùng con đón trung thu
Thương sao ngày ấy, biệt mù đã xa


Trăn trở


Trăn trở
 
 Lương Tuyến     

Mưa gió đôi phen cản bước đường
Bao năm xông xáo vượt nhiều truông
Thăng trầm bao nỗi mừng chưa thấy
Vinh nhục nhiều phen tiếc đã buông
Mấy độ xuân về chao cánh én
Lắm khi đông đến phủ màng sương
Nghĩ mình trắng tóc chưa thư thả
Mong muốn cửa thiền được vấn vương