headertvtc new


   Hôm nay Thứ năm, 05/12/2024 - Ngày 5 Tháng 11 Năm Giáp Thìn - PL 2565 “Tinh cần giữa phóng dật, Tỉnh thức giữa quần mê, Người trí như ngựa phi, Bỏ sau con ngựa hèn”. - (Pháp cú kệ 29, HT.Thích Minh Châu dịch)
tvtc2  Mongxuan
 Thiền Phái Trúc Lâm Việt Nam Thế Kỷ 20-21

khanhtueSuOng2024

Ừ THÌ


Ừ THÌ

 

 

Hạnh Đạt   
 

Bao giờ gặp lại hôm qua
Thì tôi kể chuyện ngày mai có gì
Ừ thì nước chảy hoa trôi
Ừ thì lá rụng trăng soi nắng vàng


VIẾT VỀ THẦY

 

Phổ Quang Viên (Định Quán)   
  

Tấm gương hiếu hạnh thật cao dày
Nức tiếng xa gần thoảng hương bay
Tông môn có vị thiền sư ấy
Chúng con đãnh lễ dưới chân thầy

Vu lan mỗi độ tiết thu về
Thầy con mang đậm nét chân quê
Y như gió thoảng không lưu dấu
Thưa thỉnh Sư ông thật “vụng về”

So với tấm gương Mục Kiền Liên
Đuốc tuệ tỏa lan khắp dòng thiền
Có lẽ ngày nay người tái thế
Đại hiếu ngàn năm mãi lưu truyền

Chúng con nguyện học tấm gương Thầy
Đời con hạnh phúc kể từ đây
Đèn trời (Nhật Quang) soi thấu lòng con dại
Hội ngộ cùng nhau ờ kiếp này

PHIẾM TƠ TRỜI


PHIẾM TƠ TRỜI

 

 

Thơ Hạnh Đạt    
 

Cầm bằng một phiến tơ trời
Cũng xin lã lướt như lời triều dương
Cuội im mà hát ví von
Trầm hùng mà vút trường sơn ngất trời


TRƯA RU


TRƯA RU
 

 

Hạnh Đạt    

Đong đưa từng khóm trúc vàng
 Trưa ru tĩnh mịch một làng hương thôn
 Không gian như xé làm đôi
 Một con chim vẹt cánh rồi lại bay


KHUYÊN BẠN BỚT KHỔ


KHUYÊN BẠN BỚT KHỔ

 

 

Đức Nguyên
 

Khi bừng tỉnh mới hay giấc mộng
Giấc mộng đời đánh động tâm linh
Cuộc đời biến đổi thình lình
Nam Kha một giấc để mình tỉnh hơn
Thôi bây giờ hết hờn hết giận
Vì bước đời lận đận đã qua
Mong sao sum họp một nhà
Khi mà rời bỏ lìa xa chốn này
Tạo điều kiện đổi thay cảnh mới
Mở ruột gan tìm tới tương lai
Những siêu xa lộ nối dài
Để vơi để bớt những ngày đau thương
Biển trầm luân vô thường vô ngã
Kiếp phàm trần lúc trả lúc vay
Anh không học những bài này
Làm sao mà gỡ sợi dây đoạn trường
Anh hãy lấy tình thương xóa oán
Thì oán kia một thoáng qua đi
Cúi đầu dưới đấng từ bi
Mối dây oan nghiệt tức thì tiêu tan


HOA VIÊN NIẾT BÀN

 
 
HOA VIÊN NIẾT BÀN
 
 


Huệ Như

Về thăm lại …

Hoa Viên Niết Bàn

Trong lòng nghe nhẹ chuyện đời lo toan

Bao nhiêu phiền não tan theo khói

Nơi cảnh Hoa Viên chẳng có buộc ràng

Ni sư già đang từng bước miên man

Chiều rơi xuống bên am cốc mái lá

Ở nơi đây bao nắm mồ mới lạ

Trong hương trầm nghi ngút

khói hương bay

Viếng đến Hoa Viên với những tháng ngày

Nơi thánh địa vùng đất chùa Thường Chiếu

Những ni sư  tuổi đời đã bóng xế

Với tình thương chia xẻ những bùi ngùi

Đời khổ cực nhưng lòng vẫn tươi vui

Sống hạnh phúc với niềm tin đạo lý

Những bước chân đi về nơi nguyên thủy

Trong ánh đạo vàng vô thủy vô chung

Bước chân thiền

chầm chậm mãi không ngừng

Đã thức tỉnh đời người bao cõi mộng


CHIẾC ÁO VÀNG

 
CHIẾC ÁO VÀNG

 
 

Võ Đình Đức   
 

Gian khổ đã qua khoác áo vàng
Muối dưa chay lạt thú thanh sang
Trong như mặt nước tâm không động
Lắng cả dư âm chẳng đục mang
Thế thế thời thời đây đoạn tuyệt
Trăng trăng gió gió nọ nhân gian
Hồi chuông nhịp mõ đều tay gõ
Xâu chuỗi lần theo rất dịu dàng


BÓNG THỜI GIAN

 
BÓNG THỜI GIAN

 
 

Chơn Hạnh

Một tờ lịch hết một ngày tàn
Ta nên quí trọng phút thời gian
Bóng chiều qua lẹ không dừng lại
Gắng tầm tu học, chớ ngồi than


MỘT THOÁNG HƯƠNG BAY

 


MỘT THOÁNG HƯƠNG BAY
 

 

Thông Hội

Người về trên đỉnh non xa
Vàng bay áo lộng gió và mù sương
Đầy trời thoảng nhẹ mùi hương
Trăm năm thôi rõ vô thường từ đây
Bóng người dần khuất trong mây
Hương còn đưa mãi với ngày tháng xa
Không là hương của ngàn hoa
Không là hương sắc đi qua trong đời
Tinh anh hương ấy tuyệt vời
Hương bay một thoáng ngát trời vô minh



BỤI TRẦN GIŨ SẠCH

 


BỤI TRẦN GIŨ SẠCH
 

 

Du Phong   

Mặc ai danh lợi, mặc ai tiền
Ông vẫn say sưa đạo thánh hiền
Kẻ sĩ giữ lòng cơn lửa loạn
Người nhân vận trí lúc cơ quyền
Oai hùm chẳng thoát đường nhân quả
Lịch gái đâu lầm bước nợ duyên
Danh lợi đua chen nhường lũ trẻ
Bụi trần phủi sạch, sướng như tiên