NGAY CẢNH MÀ THẤY
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ hai, 12 Tháng một 2009 09:04
- Viết bởi nguyen
Có vị học tăng hỏi thiền sư Tây Sơn :
- Thế nào là ý Tổ sư từ Tây sang ?
Thiền sư Tây Sơn giơ phất tử lên để biểu thị trả lời, nhưng học tăng không cho là đúng, bèn đến thân cận thiền sư Tuyết Phong.
Tuyết Phong hỏi :
- Ông từ đâu đến ?
Học tăng thưa :
- Tô Châu – Tây Sơn
- Thiền sư Tây Sơn tốt chăng ?
- Khi con đến, tất cả đều an ổn tốt đẹp.
- Vì sao ông không theo hầu thân cận ông ấy ?
- Ông ấy là người không hiểu Tổ sư thiền.
- Làm sao biết ông ấy không hiểu Tổ sư thiền ?
- Con thỉnh ông chỉ dạy “Thế nào là ý Tổ sư từ Tây sang ?”. Ông ấy chỉ giơ phất tử để biểu ý, một câu như thế đáp cũng không trôi.
- Ông có thấy nam nữ Tô Châu chăng ?
- Thấy.
- Trên đường đến đây ông có thấy hoa cỏ cây cối chăng ?
- Thấy.
- Đó là trả lời rồi. Ông thấy nam nữ biết phân biệt nam nữ, thấy hoa cỏ cây cối biết mỗi loại có tên gọi, mỗi loại có công dụng, cho đến núi sông thế giới hoa cỏ đều đối ông thuyết pháp, mà ông có thể hiểu được ý ông ấy chăng ? Có trả lời chăng ?
- Có.
- Thiền sư Tây Sơn giơ phất tử biểu thị trả lời, Phật pháp trong đó, tại sao ông không hiểu ?
Học tăng nghe xong, có tỉnh ngộ liền lễ tạ thiền sư Tuyết Phong và thưa rằng :
- Con phát ngôn không cẩn thận, xin cầu thiền sư từ bi cho con về Tây Sơn sám hối.
Tuyết Phong nói :
- Khắp nơi đất trời đều là mắt, ông đặt chân chỗ nào ?
Lời bình :
Đến lúc ấy, học tăng không có chỗ đặt chân mà có vũ trụ. Nhục nhãn không biết phất tử, chỉ có huệ nhãn mới nhận biết trời đất. Một tâm đã ngộ, một niệm sám hối thì khắp trời đất thế giới đều là Phật pháp. Giơ phất tử lên biểu thị, là đã giải thích ý Tổ sư rồi.