THIỀN SƯ PHÁP ĐĂNG - Hiệu Thái Khâm
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ hai, 11 Tháng một 2010 13:09
Ở viện Thanh Lương - (? - 974)
Sư người Ngụy phủ, có trí thông minh lạ thường, biện tài vô ngại. Trong hội Pháp Nhãn, toàn chúng đều ngưỡng mộ, đồng nói: ?người sáng suốt mẫu mực?.
Một hôm, Pháp Nhãn hỏi chúng:
- Cổ cọp mang lục lạc người nào mở được?
Toàn chúng không đáp được. Sư vừa đi đến, Pháp Nhãn hỏi Sư.
Sư thưa:- Người cột mở được.
Pháp Nhãn bảo chúng:- Các ngươi chẳng được khinh y.
*
Ban đầu, Sư nhận thỉnh trụ viện Song Lâm tại núi U Cốc Hồng Châu. Sư thượng đường chưa bước lên tòa liền nói:
- Núi này trước đã có hai đời Tôn túc thuyết pháp, tòa này cao rộng bất tài làm sao lên? Người xưa nói: đảnh lễ Tu-di Đăng Vương Như Lai mới có thể ngồi. Hãy nói Tu-di Đăng Vương Như Lai hiện ở chỗ nào? Đại chúng cần thấy đồng thời đảnh lễ.
Sư bước lên tòa giây lâu nói:
- Vì đại chúng chỉ như thế, lại có chỗ hội chăng?
Tăng hỏi:- Thế nào là cảnh Song Lâm?
Sư đáp:- Vẽ cũng chẳng thành.
- Thế nào là người trong cảnh?
- Hãy đi. Cảnh vẫn chưa biết mà luận đến người.
Kế, Sư trụ viện Hộ Quốc. Có vị Tăng hỏi:
- Khéo hành đạo Bồ-tát không nhiễm các pháp tướng, thế nào là đạo Bồ-tát?
Sư đáp:- Tướng các pháp.
- Thế nào được chẳng nhiễm?
- Nhiễm dính chỗ nào?
*
Sư lại đến trụ viện Long Quang ở Kim Lăng.
Sư thượng đường lên tòa. Duy-na bạch chùy rằng: Chúng long tượng trong pháp hội, nên quán nghĩa đệ nhất. Sư bảo: Duy-na là nghĩa đệ nhị. Các trưởng lão hiện nay là nghĩa thứ mấy? Sư liền dở tay áo bảo chúng: Đại chúng hội chăng? Đây là núi gọi đạp múa, chớ nói năm trăm đời trước đã làm nhạc chủ, hoặc có lòng nghi xin xủ ra xem.
*
Sau cùng, Sư trụ đại đạo tràng Thanh Lương ở Kim Lăng.
Đến tháng sáu niên hiệu Khai Bảo năm thứ bảy (974), Sư có chút bệnh, bảo chúng:
- Lão tăng nằm bệnh gắng lôi đến đây cùng các ngươi thấy nhau. Hiện nay đạo tràng mỗi chỗ rõ ràng là Hóa thành? Hãy nói thế nào là Hóa thành? Đâu chẳng thấy Đạo sư xưa nói ?Bảo sở chẳng xa cần phải tiến tới?. Khi đến thành rồi, lại nói ?do ta hóa ra?. Nay các ngươi thử nói đạo lý xem, là Như Lai thiền, là Tổ sư thiền, quyết định được chăng? Các ngươi tuy là kẻ sanh muộn, cần biết quốc chủ của ta nơi nào thắng cảnh đều dựng lập đạo tràng, việc cần dùng chẳng thiếu, chỉ cần các ngươi mở miệng. Hiện nay không gì hơn, biết cái gì là miệng của các ngươi? Đâu cần xét đến công tứ ân tam hữu. Muốn được hội chăng? Chỉ biết cái miệng là không lỗi, nếu có lỗi tại các ngươi có ngã. Nay gió lửa ép nhau, đi, đứng là đạo thường.
Lão tăng trụ trì sắp qua một kỷ (mười hai năm) mỗi mỗi nhờ quốc chủ giúp đỡ đến mười phương thí chủ, Tăng lữ thì từ chủ sự đến chú tiểu đều hết lòng vì ta, lặng lẽ mà khó nói. Hoặc mang gai mặc vải, đây tức là thuận tục, ta nói trái với chân. Hãy nói thuận là tốt hay trái là tốt? Song thuận theo ta nói là không điên đảo.
Di hài của ta để tại núi Nam bên trái bên phải của Hòa thượng Đại Trí Tạng xin hai phần huyệt. Sự thăng trầm rất rõ ràng không nên đổi dời. Cố gắng! cố gắng! trân trọng.
Ngày hai mươi bốn tháng sáu, Sư ngồi yên thị tịch.