Hoa tàn hoa nở chỉ là Xuân
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ năm, 31 Tháng một 2019 13:13
- Viết bởi Super User
Nguyễn Thế Đăng
Xuân đến Xuân đi nghi Xuân hết
Hoa tàn hoa nở chỉ là Xuân.
Xuân lai Xuân khứ nghi Xuân tận
Hoa lạc hoa khai chỉ thị Xuân.
(Thiền sư Chân Không, 1046-1100)
THEO BƯỚC SƯ ÔNG
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ Sáu, 04 Tháng một 2019 13:39
- Viết bởi Super User
Thích Nữ Hòa Kính
Nếu người con Phật đến Ấn Độ, đã nghe tâm mình rúng động với thánh tích của Như Lai, thì con một thiền sinh của Chơn Không, không khỏi bồi hồi sau một lần theo Sư Ông về thăm quê xưa chùa cũ.
Con còn nhớ mãi ngày hôm đó Sư Ông về Trà Ôn, Thầy cho Ni chúng được đi theo - vui làm sao! Huynh đệ quá đỗi hoan hỷ, đứa nào cũng mở cờ trong bụng đăng ký đi liền.
CHƠN KHÔNG Diệu Hữu
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ ba, 18 Tháng mười hai 2018 14:22
- Viết bởi Super User
NS. Thích Nữ Linh Bửu
Chơn Không thể bất biến
Huyễn hữu thường đổi thay.
(Chơn Không - HT Tôn Sư)
Thiền viện Chơn Không được khởi công xây dựng từ tháng giêng năm Canh Tuất (1970), mãi đến hơn một năm sau mới tạm xong. Hòa thượng đã chánh thức khai giảng khóa I vào ngày mùng 8 tháng 4 năm Tân Hợi (1971).
CHƠN KHÔNG Cội Nguồn Bất Tận
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ ba, 20 Tháng mười một 2018 14:04
- Viết bởi Super User
NS. Thích Nữ Hạnh Nguyên
Đã bao lần tôi đặt bút định viết về Chơn Không, hoài niệm thì miên man nhưng lại không thể thành lời, vì tôi sợ viết thành lời thì hồn Chơn Không tan mất. Nhưng đã là Chơn Không thì làm sao tan mất được, tôi thật là vớ vẩn!
“Chơn không thể bất biến,
Huyễn hữu thường đổi thay”.
Hơi Thở CHƠN KHÔNG
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ ba, 30 Tháng mười 2018 13:48
- Viết bởi Super User
NS. Thích Nữ Hạnh Chiếu
Ngày xưa con đường dẫn lên núi đối với tôi quen lắm. Mùi đá núi hăng hắc sau một ngày nhuộm nắng hây hây mùi biển. Có hôm về thăm Thầy, Sư phụ dẫn lên mút trên cao nhìn xuống biển. Một non, một nước, một trời riêng. Tôi rất thích.
CHƠN KHÔNG VỚI TÔI THỜI NIÊN THIẾU
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ ba, 09 Tháng mười 2018 14:49
- Viết bởi Super User
NS. Thích Nữ Hạnh Bình
Ánh nắng và sức nóng oi bức của mùa hè gợi nhắc cho tôi nhớ lại, ngày đầu tiên lên Chơn Không thăm ông cách đây đã bốn mươi năm… Ôi! Thời gian! Thời gian đã mang theo ngọn lửa vô thường đốt cháy dần dần tuổi xuân và nét đẹp tươi thắm của ngày nào. Hôm nay, trong gian thất của Hòa thượng, Thầy vẫn còn đó, chúng tôi vẫn còn đây, nhưng đâu đó đã thấy thấp thoáng ẩn hiện bóng dáng của Vô Thường. Thầy, ngày nào ở Chơn Không, uy nghi lẫm liệt, nay đã già yếu hao mòn. Tất cả chúng con ngày nào mạnh mẽ trẻ trung, ngày nay bước đi đã chậm không còn lanh lẹ như xưa…Tuy vậy, trong đôi mắt của mỗi người vẫn còn sáng rực niềm tin của thuở nào…
Như Mây TRẮNG BAY
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ ba, 25 Tháng chín 2018 14:14
- Viết bởi Super User
NS. Thích Nữ Thuần Hòa TV Huệ Chiếu
Có con ốc sên
Đưa chiếc lá vàng
Tiễn từ mùa thu
Sang hết mùa đông.
Chiếc lá xanh lại.
(J.P)
Cầm đọc lá thư mời viết bài cho tập “Kỷ yếu 50 năm Tu viện Chơn Không (1966-2016)”, thì cảnh cùng người ở hai Tu viện Chơn Không và Bátnhã như đồng trở về trong vòm trời tâm thức, làm dâng trào trong tôi những kỷ niệm êm đềm, thân thương và trân quí, mang đậm những dấu ấn khó quên. Có lẽ, vì đây là khoảng thời gian đầu đời của một Thiền sinh sơ tâm, theo Thầy mình về núi tu học:
XUẤT GIA TẠI BÁT NHÃ THUỘC TU VIỆN CHƠN KHÔNG VŨNG TÀU
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ ba, 11 Tháng chín 2018 13:41
- Viết bởi Super User
NS. Thích Nữ Hạnh Huệ
Đầu tháng Bảy năm Cọp, tôi tơ lơ mơ ngồi một mình trên chiếc xe đò lớn, mong làm một cuộc phiêu lưu lớn, chẳng phải làm tên giang hồ lãng tử lang thang khắp xứ, áo lấm bụi đường như những cơn mơ ngày cũ mà là một sự chuyển thân, xoay một vòng và nhấc mình ra khỏi ngục tù trói buộc thân phận bằng gông cùm giả dối, thoát khỏi những hệ lụy của đời sống rất ư là phụ bản, để bước vào cuộc đời thật mới, thật tinh khôi bằng những bước chân trọn vẹn.
VIẾT CHO MẸ
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ bảy, 18 Tháng tám 2018 12:07
- Viết bởi Super User
HT. Thích Nhật Quang
Năm nay mẹ tôi yếu hơn những năm trước nhiều. Thân thể đau buốt từng cơn, rã rời từng đoạn. Ngồi bên mẹ, nhìn từng nếp nhăn trên khuôn mặt gầy gò của mẹ, tôi thấy cả một dòng đời chìm nổi tuôn chảy trên mắt, trên môi, trên mỗi ngón tay lần tràng hạt của mẹ. Bất giác cầm tay người, tôi nói trong thì thầm: “Mẹ ơi! Con đang ở bên cạnh mẹ đây. Bây giờ và mãi mãi.”
Rồi quê tôi như hiện về…
TIẾNG CHUÔNG Ngưỡng Vọng
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ năm, 09 Tháng tám 2018 13:15
- Viết bởi Super User
NT. Thích Nữ Mỹ Đức
Kính dâng Đại Lão Hòa thượng Thiền sư thượng Thanh hạ Từ
Boong…boong… boong…! Bừng tỉnh.
Muôn vật còn yên giấc trong màn đêm vắng lặng. Bên ngoài ánh trăng pha màu cho bầu trời thêm vẻ huyền bí. Như tỉnh giấc chánh niệm, tôi trực nhận thế giới tràn trề sinh lực đang thỏ thẻ cùng chung cuộc sống thanh bình thầm lặng. Không tơ tưởng, không suy tư, tôi cảm nhận sự an lạc trong từng làng da thớ thịt và trong cả sức sống kỳ diệu của muôn sinh…!
Đưa Thầy Lên Núi
- Chi tiết
- Được đăng ngày Thứ ba, 31 Tháng bẩy 2018 14:31
- Viết bởi Super User
NS. Thích Nữ Thuần Tuệ
Có tiếng gọi ơi ới của chị Thuần Hòa từ ngoài:
- Thuần Tuệ ơi! Mau lên em!
Tôi khoắng lấy khoắng để mấy cái chén sau cùng, úp vội vào rổ, rồi ba chân bốn cẳng chạy theo chân mấy chị đã đi trước, đến dưới thất cô Hải Thành. Tiếng Chơn Hoa liếng thoắng: